[Cảm nhận] Prometheus - Hành trình đến hành tinh chết
Trang 1 trong tổng số 1 trang • Share
[Cảm nhận] Prometheus - Hành trình đến hành tinh chết
Chúng ta đến từ đâu? Chúng ta được sinh ra khi nào? Chúng ta đã bắt đầu từ đâu và kết thúc ở đâu? Đó là những câu hỏi đã dằn vặt nhân loại suốt nhiều triệu năm; nhưng vẫn chưa có câu trả lời thích đáng. Prometheus là một bộ phim khoa học viễn tưởng vẽ ra một viễn cảnh con người sẽ tìm ra được nguồn gốc của mình từ trong vũ trụ bao la; điều đó có hẳn là một niềm vui khi chúng ta phủ nhận tất cả niềm tin về Đấng Sáng Tạo, một điều gì đó phi thường nhưng lại vô cùng ngạo nghễ.
Prometheus là cuộc hành trình của các nhà khoa học lang thang trong vũ trụ qua nhiều năm ánh sáng để tìm đến hành tinh mà họ tin rằng đó là khám phá vĩ đại trong việc khám phá nguồn gốc của con người; nhưng tất cả những gì họ nhận được chỉ là sự dối trá, lừa lọc, khổ đau và cái chết; tất cả rồi cũng tan biến và những mơ tưởng của chúng ta về một nối kết xa xôi trong vũ trụ vội tắt ngấm; hóa ra chúng ta lại là những kẻ cô đơn trong vũ trụ. Prometheus là một bản tóm tắt về lịch sử nhân như một đứa trẻ cho đến trưởng thành và chết đi; chúng ta quá tò mò, vì tò mò mà Pandora đã mở ra cái hộp bí mật gieo rắc biết bao tai ương cho nhân loại, phải chăng tò mò cũng là bản chất làm cho người lớn lên để rồi một ngày nào đó đặt dấu chấm hết cho lịch sử loại.
Hành trình đến hành tinh chết không thiên về cái tốt cái xấu, hay giải thích những lý lẻ hoặc trả lời những câu hỏi dài bất tận mà chỉ đưa ra giả thuyết và một kết thúc mở. Chúng ta có quá nhiều câu hỏi về thế giới và vũ trụ, chúng ta chỉ là một hạt bụi trong hằng hà sa số của vũ trụ; chúng ta lang thang và luôn muốn tìm thấy một nền văn minh ngoài Trái Đất và tự huyễn hoặc rằng họ sẽ như thế nào nhưng chúng ta quên rằng những kết nối còn dang dở trên chính quê hương chúng ta, đó là niềm tin và tình thương vào những con người xung quanh. Chúng ta đã có những bước tiến vượt bậc từ việc chinh phục, chế ngự sự khắc nghiệt của thiên nhiên, xây dựng và bảo toàn cuộc sống của mình tốt hơn, nhưng chúng ta vẫn còn nhỏ nhoi và cần phải biết khiêm tốn học hỏi hơn nữa; chỉ khi ấy chúng ta mới lớn lên.
Bộ phim ẩn chứa một ý nghĩa về Đấng Sáng Tạo, một câu hỏi còn bỏ ngỏ trong chính hiện thực của nhân loại, những điều mà con người vẫn còn chưa cảm thụ và thấu đáo trọn vẹn. Khi Liz lao đi vun vút ở cuối phim với một lời nhắn về trung tâm điều khiển : “Cô đã nói rằng chỉ còn tôi và Chúa!”. Câu nói như làm lặng đi những đớn đau trong lòng, tìm kiếm một chỗ tựa nương và như thúc đẩy chúng ta tiếp bước trên hành trình cô độc.
Nguồn: HayhayTV.VN
Prometheus là cuộc hành trình của các nhà khoa học lang thang trong vũ trụ qua nhiều năm ánh sáng để tìm đến hành tinh mà họ tin rằng đó là khám phá vĩ đại trong việc khám phá nguồn gốc của con người; nhưng tất cả những gì họ nhận được chỉ là sự dối trá, lừa lọc, khổ đau và cái chết; tất cả rồi cũng tan biến và những mơ tưởng của chúng ta về một nối kết xa xôi trong vũ trụ vội tắt ngấm; hóa ra chúng ta lại là những kẻ cô đơn trong vũ trụ. Prometheus là một bản tóm tắt về lịch sử nhân như một đứa trẻ cho đến trưởng thành và chết đi; chúng ta quá tò mò, vì tò mò mà Pandora đã mở ra cái hộp bí mật gieo rắc biết bao tai ương cho nhân loại, phải chăng tò mò cũng là bản chất làm cho người lớn lên để rồi một ngày nào đó đặt dấu chấm hết cho lịch sử loại.
Hành trình đến hành tinh chết không thiên về cái tốt cái xấu, hay giải thích những lý lẻ hoặc trả lời những câu hỏi dài bất tận mà chỉ đưa ra giả thuyết và một kết thúc mở. Chúng ta có quá nhiều câu hỏi về thế giới và vũ trụ, chúng ta chỉ là một hạt bụi trong hằng hà sa số của vũ trụ; chúng ta lang thang và luôn muốn tìm thấy một nền văn minh ngoài Trái Đất và tự huyễn hoặc rằng họ sẽ như thế nào nhưng chúng ta quên rằng những kết nối còn dang dở trên chính quê hương chúng ta, đó là niềm tin và tình thương vào những con người xung quanh. Chúng ta đã có những bước tiến vượt bậc từ việc chinh phục, chế ngự sự khắc nghiệt của thiên nhiên, xây dựng và bảo toàn cuộc sống của mình tốt hơn, nhưng chúng ta vẫn còn nhỏ nhoi và cần phải biết khiêm tốn học hỏi hơn nữa; chỉ khi ấy chúng ta mới lớn lên.
Bộ phim ẩn chứa một ý nghĩa về Đấng Sáng Tạo, một câu hỏi còn bỏ ngỏ trong chính hiện thực của nhân loại, những điều mà con người vẫn còn chưa cảm thụ và thấu đáo trọn vẹn. Khi Liz lao đi vun vút ở cuối phim với một lời nhắn về trung tâm điều khiển : “Cô đã nói rằng chỉ còn tôi và Chúa!”. Câu nói như làm lặng đi những đớn đau trong lòng, tìm kiếm một chỗ tựa nương và như thúc đẩy chúng ta tiếp bước trên hành trình cô độc.
Nguồn: HayhayTV.VN
hayhaytv- Cấp 3
- Bài gửi : 190
Điểm : 4167
Like : 0
Tham gia : 24/01/2015
Similar topics
» [Cảm Nhận] Home - Hành Trình Trở Về - Về nhà với tách trà bên bố mẹ già thật đã
» [Cảm nhận] Hector and the search for happiness - Hector và hành trình tìm kiếm hạnh phúc - Hạnh phúc nơi đâu, tôi còn mãi kiếm tìm
» Thiết bị hộp đen định vị với tính năng theo dõi hành trình rất hay
» Camera hành trình Polaroid E272s - Sự lựa chọn tinh tế
» Những tính năng của thiết bị giám sát hành trình
» [Cảm nhận] Hector and the search for happiness - Hector và hành trình tìm kiếm hạnh phúc - Hạnh phúc nơi đâu, tôi còn mãi kiếm tìm
» Thiết bị hộp đen định vị với tính năng theo dõi hành trình rất hay
» Camera hành trình Polaroid E272s - Sự lựa chọn tinh tế
» Những tính năng của thiết bị giám sát hành trình
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết